Lê Mạt về đến nhà còn chưa nghỉ được bao lâu, Dương Lan Hoa và Lý Tiểu Phượng đã tới nhà.
Lần trước hai người bọn họ mỗi người cầm một hộp hương cao trở về đều đã bán ra ngoài. Hai người bán năm văn tiền, mỗi người kiếm được một văn tiền. Mặc dù một văn tiền không nhiều, nhưng đây chính là kiếm được lợi nhuận ròng nha, các nàng c*̃ng chưa làm gì, chỉ động miệng là tiền đã đến tay, không phải càng đơn giản hơn đó sao.
Hai người này đều thấy được chỗ khả thi c*̉a vụ làm ăn này, lập tức quyết định đến nhà Lê Mạt lấy tiếp mấy hộp, đi qua bên nhà mẹ đẻ quảng cáo một chút. Thứ này năm văn tiền một hộp lớn như vậy, nhà mẹ đẻ nàng ta khẳng định có không ít người sẵn lòng mua, nhà mẹ đẻ c*̉a người trong thôn c*̃ng sẽ có người muốn mua.
Lê mạt lấy hai loại hương cao mới làm ra, hai người thấy còn có hương hoa c*́c mới cầm lên ngửi ngửi, c*̃ng rất thích. Bọn họ suy nghĩ một chút, mỗi người cầm hai hộp hương hoa hồng và hai hộp hương hoa c*́c.
Thừa dịp buổi chiều không có việc gì, Lê Mạt lại tìm hạt giống rau c*̉ lần trước đi lên trên trấn mua ra.
Trong nhà vẫn luôn không đủ đồ ăn, thỉnh thoảng rau dưa vẫn là Triệu gia hái xuống từ trong vườn rau đưa cho nhà bọn họ. Lê Mạt đã sớm muốn tự mình trồng một vườn rau xanh để ăn, nào ngờ sau khi cô mua về rồi lại không ngừng nhận việc, liên tục không nhín ra được chút thời gian tới trồng.
Tống Đại Sơn xách rìu đi qua rừng trúc bên kia chặt một đống lớn cây trúc trở về, sau đó cắm từng cây trúc trên mặt đất, vây lại thành một vòng tròn lớn ở sau phòng, sau đó dùng dây thừng vòng quấn quanh gậy trúc, như vậy là làm thành một khu vườn, lại ở bên ngoài rìa dùng bụi gai xách về vây xung quanh. Người bình thường hoặc thú vật đều không thể chui lọt, như vậy vườn rau xanh sẽ tươi tốt.
Tiếp đó, Tống Đại Sơn lại chia bên trong vườn rau ra thành mấy mảnh, giữa các mảnh có chừa một đường nhỏ cho người đi, những chỗ khác đều dùng cuốc cuốc qua một lượt, sau đó lại dùng phân người bón một lần. Như vậy có thể làm cho đất đai phì nhiêu, rau trồng lên sẽ nhanh chóng tăng trưởng.
Lê Mạt và Tống Đại Sơn bỏ ra thời gian mấy ngày chỉnh đốn xong vườn rau, sau đó trồng toàn bộ hạt giống rau c*̉ mua về xuống, tiếp theo là chờ hạt giống nảy mầm.
Nhìn vườn rau xanh do mình đích thân sửa sang lại, Lê Mạt có cảm giác kiểu như cái nhà này đang không ngừng phát triển.
Lúc này, Lê Mạt trong lúc vô tình nghe Tống Đại Sơn nhắc đến, mấy ngày nữa chính là hội chùa long trọng nhất mỗi năm một lần bên này.
Vào tháng tư hằng năm người ở đây đều sẽ cử hành một lần hội chùa, địa điểm hội chùa ở ngay trên núi Pháp Hoa. Rất nhiều người đều chọn ở ba ngày tổ chức hội chùa này đi tới chùa Pháp Hoa trên núi Pháp Hoa dâng hương, cầu nguyện mong muốn trong lòng trở thành sự thật.
Lê Mạt c*̃ng không muốn bỏ qua lần hội chùa này.
Sở dĩ Lê Mạt không muốn bỏ qua lần hội chùa này c*̃ng không phải muốn đi dâng hương cầu nguyện, mà là muốn lợi dụng cơ hội lần này kiếm thêm một khoản. Hội chùa tổng cộng tổ chức trong ba ngày, ba ngày này, không riêng dân chúng bình thường sẽ đi dâng hương, những nhóm tiểu thương buôn bán c*̃ng đã sớm mong mỏi. Ba ngày này, trên đường đi lên núi, dọc theo đường đi đều là sạp nhỏ tiểu thương mở ra bày bán thương phẩm c*̉a mình, ăn dùng chơi thứ gì cần đều có. Ba ngày này thường hay là thời cơ kiếm tiền rất tốt c*̉a nhóm tiểu thương, không những giá cả cao hơn bình thường rất nhiều mà còn bán rất chạy, ai c*̃ng không muốn bỏ qua cơ hội lần này.
Lê Mạt c*̃ng muốn, lần này nàng muốn làm nhiều chút hương cao đi bán, đến lúc đó sẽ có rất nhiều nữ tử c*̃ng đi dâng hương, chắc chắn có thể bán được. Cho dù có những người bán son phấn khác c*̃ng bán hương cao, nhưng lại không có rẻ và hợp túi tiền bằng nàng, nàng tin tưởng việc buôn bán c*̉a nàng nhất định sẽ không kém.