Tuyên Tử Nguyệt dường như c*̃ng khó có lúc cao hứng mà uống rượu. Thấy hai người như vậy, Giang Khương c*̃ng đành bồi theo. Kết quả, vị đầu bếp mập vừa nấu thêm thức ăn cho ba người, mà ba người c*̃ng uống hết ba chai rượu vang. Chỉ là không biết khi Dương Vân Dương phát hiện rượu vang c*̉a mình bị ba người Giang Khương uống sạch thì có thể vỗ bắp đùi hay không mà nói rằng, sớm biết như vậy thì tôi đã cất cả một thùng rượu vang đỏ cho các người rồi.
- Chị Tuyên, chị có biết Giang Khương chính là một tên có phổi mà không có tim không? Tôi đối với anh ta rất tốt. Ban đầu, nếu không phải anh ta cứu tôi, hơn nữa mùi
c*̉a anh ta c*̃ng rất thoải mái, rất dễ chịu thì tôi còn lâu mới thích anh ta.
- Lúc đó, anh ta làm tại một phòng khám đối diện với trường học c*̉a chúng tôi. Khi tôi đi học thì bị người ta mai phục, phải trốn vào trong phòng khám đó.
Tuyên Tử Nguyệt nhìn Giang Khương, cảm giác tên tiểu tử này vẫn ngu ngốc như c*̃, cho nên cô cười rất ấm áp:
- Lúc đó anh ta vì cứu tôi mà bị Tiền Lập Nguyên đánh cho chết đi sống lại, nhưng anh ta vẫn che chắn trước mặt tôi. Cuối c*̀ng tôi tưởng rằng chúng tôi sẽ chết, vậy mà anh ta lại tìm được một con dao, không biết làm cách nào mà giết chết Tiền Lập Nguyên.
- Về sau, tôi cảm thấy tôi nợ anh ta, vì thế muốn đền đáp cho anh ta một cái gì đó, nhưng phát hiện càng lúc nợ càng nhiều.
- Cô có biết tại sao lần này tôi lại ra đi như thế không?
- Có lẽ em chỉ có thể tránh được vài ngày, c*̃ng phải có lúc quay về. Nhưng em muốn c*̀ng anh trải qua những ngày tháng vui vẻ. Em muốn cho anh tất cả c*̉a em.
- Có lẽ sang năm chúng ta đã không còn gặp lại nữa. Em không muốn mình có bất kỳ tiếc nuối nào.
Hơi thở Tuyên Tử Nguyệt có chút nặng nề, nhẹ nhàng thì thầm bên tai Giang Khương, khiến cho hắn muốn bốc hỏa.
Nhưng c*̃ng may ý chí c*̉a Giang Khương cực kỳ kiên định. Hắn biết Tuyên Tử Nguyệt là cô gái như thế nào. Hắn rất thích cô, thậm chí còn có chút động tâm. Nhưng hắn tuyệt đối không muốn trong trường hợp như thế này mà chiếm lấy Tuyên Tử Nguyệt.
Nhưng cô chỉ nhìn Giang Khương một lúc rồi mỉm cười, lắc đầu nói:
- Anh không biết nhà c*̉a em và Tề gia mạnh như thế nào đâu. Cho dù bây giờ anh đã có thân phận và địa vị như thế, lại có được Dương gia ở đằng sau, nhưng c*̃ng không cách nào làm được.
- Tề gia đã nhiều lần cho người đến giết tôi, nhưng bọn họ chưa bao giờ thành công. Nếu tôi đã nói cô không muốn lấy chồng, vậy thì không cần phải lấy chồng.
Truyenfull luôn trân trọng sự đóng góp từ bạn – những độc giả thân thiết đã đồng hành cùng chúng tôi trong hành trình xây dựng một không gian đọc truyện tốt hơn.
💬 Tin vui: Chúng tôi đã lắng nghe và hành động!
Thông qua hòm thư góp ý thời gian qua, chúng tôi nhận được nhiều phản hồi về việc quảng cáo xuất hiện quá nhiều. Hiện tại, Truyenfull đã giảm bớt số lượng quảng cáo và thu nhỏ những quảng cáo không thể gỡ bỏ để hạn chế ảnh hưởng đến trải nghiệm đọc truyện.
🙏 Rất mong bạn thông cảm: quảng cáo là một phần nguồn thu giúp chúng tôi duy trì hoạt động website, nên vẫn cần giữ lại ở mức cần thiết.
📱 Truyenfull đã có App chính thức!
Chúng tôi vừa ra mắt ứng dụng đọc truyện riêng dành cho điện thoại. Bạn có thể tải và trải nghiệm tại đây:
Rất mong bạn sẽ trải nghiệm và gửi góp ý tại chính hòm thư này, để chúng tôi có thể tiếp tục hoàn thiện ứng dụng, mang lại trải nghiệm tốt nhất cho người dùng.
📩 Mọi ý kiến của bạn đều rất quý giá với chúng tôi.