Bán Tiên Mặt trời trói trang như thiêu như đốt, nhưng lại có bóng một đám mây trắng luôn luôn che phủ bầu trời phía trên hai cây cổ trụ khổng lồ trên mặt biển. Có rất nhiều sinh vật không ngừng lượn lờ trong biển và bay lượn trên không trung phong tỏa toàn bộ khu vực lối ra tiên phủ này, không ai có thể đến gần mà không bị phát hiện. Vân côn với vầng sáng màu đen phía sau lưng trông giống như là một bức tượng đá. Y nhắm mắt lặng lặng đứng yên bất động trên đỉnh một cây thạch trụ, trên người đã thay đổi lại bộ quần áo đen bóng loáng lúc trước. Thị nữ thiếp thân vô ngân của Y không có rè giặt ngại ngần gì, thỉnh thoảng cô ta đi vòng quanh trên đỉnh thạch trụ, nhìn xuống dưới, quan sát xung quanh. Đột nhiên, văn côn đột nhiên mở mắt ra, nhìn chằm chằm bầu trời phía xa. Chú Y thấy phản ứng của Y, thị nữ vô ngân cũng quay lại nhìn theo. Một bóng người lướt trong không chung bay tới, khi đến gần khu vực này thì cất tiếng quát máng, cút ra. Là giọng nói của một nữ nhân. Người tới chính là Ô Ô trong hình hải của Chí Mỹ Nương Nương. Đám nhục xí tứ cước xà đang bay lượn khắp nơi để phong tỏa không trung vùng này lập tức như bị xét đánh. Những kẻ điều khiển tứ cước xà vội vàng cất tiếng trách mắng đám tọa kị và nhanh chóng điều khiển chúng nhường đường. Thị nữ vô ngần kình, ngạc, không nghĩ tới vị Nương Nương này vẫn còn dám đến gặp thượng tiên. Vân cô nhìn chằm chằm vào Chí Mỹ Nương Nương lơ lửng trong không trung với ánh mắt lạnh lùng, nàng ta cũng lạnh lùng nhìn chằm chằm y. Nếu hỏi Ô Ô có sợ hay không? Gã chắc chắn là có chút lo lắng và bất an, tuy nhiên, với dũng khí qua quá trình thiên truy bách luyện của mình, nếu Gã đã dám đến đây thì tất nhiên Gã phải có can đảm để làm việc này. Sau khi ổn định lại tinh thần và ý chí, Gã lướt qua con đường chống vừa được nhường ra trong không chung, hạ xuống trên thạch trụ. Nhưng cơ hội này Gã cũng quan sát một lượt tình hình xung quanh, phát hiện thấy bên cạnh Vân Côn lại có một thị nữ đi theo. Căn cứ và thông tin có được Gã đoán được rằng người thị nữ này chắc hẳn là tùy tùng thiếp thân của Vân Cồn. Khi ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt của Vân Cồn lần nữa, Gã không nhanh không chậm đi về phía Vân Cồn. Và cuối cùng đứng đối mặt với Y. Khóái miệng Vân Cồn nhét lên, cất tiếng cười lạnh, Người còn có mặt mũi tới gặp ta sao. Ô ô vùng tay lên, đánh ra một cú tát tai. Vân Cồn nhét tay, dễ dàng nắm lấy cổ tay nàng ta. Y vừa há miệng định nói gì đó thì đã bị Ô Ô vùng tay kia tát ngược một cái bốp vào mặt, âm thanh tát tai rất to và rõ ràng. Lần này, không biết vì sao Vân Côn không ngăn cản, tựa hồ đã bị sự cứng rắn của Chí Mỹ nương nương chế ngự. Một cú tát vàng rội này quả thực không phải bình thường, Ô Ô đã dùng tới Tu Vi để đánh, khiến cho vầng sáng phía sau Vân Côn phải chớp tắt một cái, đánh cho khóe miệng Vân Côn chảy ta vết máu. Cú đánh đó khiến cho đám người và nhục xí tứ cước xà đang bay lượn xung quanh đều như bị xét đánh. Gã thị nữ vô ngân không dám nhìn thẳng, vội vàng quay đầu đi như chưa từng nhìn thấy. Vân côn vốn vẻ mặt lạnh lùng thì ngay ra như phỗng, ngơ ngẩn nhìn chằm chằm nữ nhân vẻ mặt tức giận ở trước mặt, trên mặt dần dần hiện lên vẻ bối rối, ánh mắt đảo quanh có vẻ trột dạ. Chí Mỹ dùng sức vùng mạnh cánh tay bị nắm giữ, rất dễ dàng liền thoát khỏi nắm tay đối phương. Ngươi điên rồi sao? Vân Côn cất rộng trách móc không lớn không nhỏ, nhanh chóng đảo mắt nhìn quanh một vòng, rõ ràng có sự xấu hổ vì bị mất mặt trước mặt mọi người, nhưng cũng có vẻ không tự tin cho lắm. Thấy vậy, sự lo lắng trong lòng ô ô cuối cùng cũng được buông ra, có một số tình huống lúc trước đã biết được từ chỗ tiểu chi. Cô ta nói rằng tính tình Chí Mỹ nương nương không tốt, có khi còn tắt tai Vân Côn, nói rằng một khi Chí Mỹ nương nương nổi rận thì Vân Côn sẽ kinh sợ. Mặc dù Gã không thể hiểu được nhưng hiện tại không có biện pháp nào khác, Gã chỉ có thể trước tiên thử xem, tay này không được thì thử tay kia. Điều khiến Gã cảm thấy vừa ở trong dự đoán lại vừa có sự bất ngờ, chiêu thức này vậy mà thật sự có hiệu quả, với thân phận địa vị và tu vi thực lực của Vân Côn, điều này. Quả thực khó thể tin nổi, Gã có thể cảm nhận được rõ ràng Vân Côn thực sự sợ hãi. Ta điên ư? Chí mĩ trợn to mắt, ướn ngực ép đến, ai điên? Người nói ta điên ư. Vân Côn bất đắc dĩ lùi về phía sau, ngón tay chỉ vào mũi nàng ta, cảnh cáo, nếu còn làm càn, đừng trách ta không khách khí. Ta để cho người không khách khí. Chí Mỹ lại vùng tay lên tát. Vân Côn chụp lại, đã có bài học lần trước, ngay sau đó y lại chặn lấy cú tát tiếp theo của Chí Mỹ. Chí Mỹ càng trở nên điên cuồng, nhức chân đá như điên, đá cho Vân Côn chịu không nổi nữa, y buông nàng ta ra. Quay đầu bỏ đi. Tựa như chạy trốn, nhưng lại bị Chí Mỹ đưa tay túm lấy cổ áo, Chí Mỹ nhào tới bắt đầu cao cấu, ta điên ư. Muốn đổi phu nhân thì cứ việc nói thẳng, tìm cớ làm gì. Muốn giết ta thì cứ việc nói thẳng ra đi. Làm đi, người động thủ xem nào. Thị nữ vô ngân ở gần đó cùng những kẻ đang bay lượn trong không chung đều thực sự xấu hổ trước cảnh tượng này. Vân Côn vừa bị kéo vừa bị cao cấu trông vô cùng chật vật, đâu còn khí chất nào của kẻ chí tôn một giới. Sau đó y thực sự không chịu nổi nữa, thì pháp vùng tay, chấn động cho Chí Mỹ phải lảo đảo lùi ra sau, rồi chỉ vào mũi nàng ta mắng, ngươi thật sự cho rằng ta không dám động thủ sao. Ngươi gây giắc dối sau lưng ta, khỉu tay hướng ra ngoài, ta còn chưa xử lý ngươi, ngươi lại dám đến đây ồn ào với ta sao? Chí Mỹ càng tỏ ra tức giận, hết ầm lên, đến cùng là ai hướng khỉu tay ra ngoài chứ? Tên kha mật đó phản bội ta, cố ý làm hại ta. Người lại thu nhận hán. Người hãy nói cho ta biết, là ai đang hướng khỉu tay ra ngoài hả? Nghe lý do này, vân côn dường như phải kinh ngạc sừng sốt, y chất vấn lại, ngươi phản bội ta trước. Người ta xem xét thời thế, không cùng theo người chống lại ta, bây giờ lại trở thành ta hướng khỉu tay ra bên ngoài ư. Người âm mưu giúp ngoại nhân chống lại ta nha, có còn nói lý hay không chứ? Chí mỹ lại hét lên đáp lại, người nói xem người đã giết bao nhiêu đời phụ nhân rồi. Ta không nên chuẩn bị đường lui cho mình sao? Ta muốn bỏ chạy cũng là sai hay sao? Lần này Vân Côn thật sự sừng sốt, lý do này khiến Y không còn lời nào để phản bác, Y cũng không biết nên nói cái gì nữa. Nữ nhân này nói như thế nào đều là nàng ta có lý, còn có thể nói lý được với nữ nhân này nữa sao? Ngay sau đó, Chí Mỹ lại giống như nổi điên, lại lao tới cào cấu Y không chịu buông ta. Lần bộc phát lúc trước chỉ là thăm dò. 23:19 Lần này là tìm đúng thời cơ thích hợp để động thủ, đã biết phải làm sao để sáng tạo ra cơ hội động thủ cho mình. Lợi dụng lúc cào cấu loạn sang ngầu, Ô Ô cuối cùng đã sử dụng tới cây châm cải tóc giấu trong tay áo. Thừa dịp vân côn xoay người nái tránh, bàn tay luồn vào trong tay áo nắm chặt cây châm cải tóc, đâm mạnh vào lưng vân côn. Trong lúc xốc xức đâm ra, Ô Ô đang âm thầm mừng, giữa thì thân thể bỗng nhiên cứng đờ. Khi mũi nhọn cây châm cài tóc sắp sửa đâm vào da thịt Vân Côn thì một lực lượng vô hình hùng hậu giữ chặt cây châm lại, rồi lan tới áp chế cánh tay nàng ta, tiếp đó nhanh chóng chàn ra toàn bộ cơ thể, một pháp lực cường đã khiến nàng ta không thể nhúc nhích. Vân Côn quay lưng về phía nàng ta để tránh né cao cấu cũng khựng lại, thân thể cố định tại chỗ, vẻ mặt thẹn quá hóa dận dần dần chuyển thành nét cười gần lạnh lùng. Rồi đột nhiên y đứng thẳng lên, một lực lượng vô hình lập tức đánh bay chí mỹ ra
Báo lỗi chương
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.