Bán Tiên Nhìn thấy nàng tới, Tiểu Thanh đang bay lượn trong không trung lập tức vẫy cánh bay lên, lao vút lên như diều gặp gió, xông thẳng trời sao, dẫn Hướng Lan Huyên đi lên tầng mây cao hơn, nhằm tránh tai mắt của người khác để nhắn lại tin tức cho nàng. Tiểu Thanh cũng không còn cách nào khác, ở đây khắp nơi đều là tấm lưới tai mắt do ủa ba thế lực lớn giăng ra, cô ta không có cách nào lặng lẽ tiếp cận Hướng Lan Huyên. Nói đến cùng, Tiểu Thanh không phải là chim bình thường, cô ta là loài có đầu óc. Cô ta biết rõ tình hình cấp bách, lần theo dấu hiệu chỉ đường để tìm đến đây sẽ quá chậm, nên sau khi phát hiện thấy dấu hiệu chỉ đường, cô ta vạch ra hướng đi đại khái theo dấu hiệu chỉ đường rồi lập tức nói Đầu To thẳng theo hướng đó để đuổi theo. Kết quả đúng như cô ta dự đoán, đội ngũ của ba thế lực lớn không có đi vòng vèo, bọn họ đi thẳng tới trước. Khi tìm đến nơi, Đầu To lập tức quay ngược lại thông báo cho cô ta. Nhận được báo tin, cô ta lập tức bay thẳng đến đây, có thể nói đã tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Sau khi một người một chim đã bay đến trời cao, Tiểu Thanh lập tức dùng tiếng người nhanh chóng báo cho Hướng Lan Huyên biết tình thế khẩn cấp, nói nàng nhanh nghĩ cách ứng phó hoặc rút đi. Hướng Lan Huyên nghe vậy thì kinh hãi, nghĩ đến việc Sô Vũ mới nói về Kha Mật, cuối cùng đã hiểu được chuyện gì đang xảy ra. Tuy rằng tạm thời không biết Dữu Khánh làm sao lấy được thông tin bí mật này, nhưng tên đó thường xuyên có thể làm ra được một số chuyện ngoài dự đoán của mọi người, nên nàng cũng không ngạc nhiên, đồng thời nàng cũng có chút cảm động, tên cẩu Thám Hoa này coi như còn có chút lương tâm, phát hiện thấy tình hình không ổn lập tức liền nghĩ đến nàng. Sau khi nhanh chóng suy nghĩ một chút, nàng đưa ra một số dặn dò cho Tiểu Thanh, rồi nói Tiểu Thanh rút đi trước, còn nàng thì nhanh chóng từ trên trời lạo xuống, hạ xuống cạnh mấy người. Cừu Hạp thực sự rất bất mãn với hành vi không rõ ràng và có chút mánh lới của nàng, chất vấn với giọng điệu nặng nề: “Chuyện gì vậy? Lén lén lút lút, không thể gặp người khác sao?” Hành động một người một chim bay vút lên rất cao đó rõ ràng là để tránh tai mắt của mọi người. Trong ánh mắt Hướng Lan Huyên nhìn lão ta cũng lóe lên một tia đạm mạc, nhưng bây giờ không phải lúc tính toán đến chuyện đó, nàng quay đầu lại nhìn về phía Văn Khúc, gọi to: “Văn lão.” Mấy người ngạc nhiên, không biết nữ nhân này lại ồn ào chuyện gì. Văn Khúc đang ngồi trên tảng đá nghiêng đầu nhìn phía bên này, nghe gọi khẽ giật mình, nhưng vẫn trực tiếp lướt đến chỗ mấy người, đặt tay nải nghiêng một bên hỏi: “Chuyện gì vậy?” Ông ta vừa đến, Hướng Lan Huyên lập tức nhỏ giọng nói ra: “Rắc rối lớn rồi, Thám Hoa lang mới đưa mật tín tới, nói là Kha Mật đã biết được thông tin Vân Côn giấu tên trà trộn trong chúng ta, và cũng biết chúng ta đã biết được thân phận của Vân Côn. Tin tức nói rằng, vì để bám lấy Vân Côn, Kha Mật đã lẻn đến chỗ chúng ta, đang định nói cho Vân Côn biết rõ việc này. Thám Hoa lang khẩn cấp báo tin, để chúng ta có thể sớm đưa ra cách ứng phó.” Thực ra, mục tiêu gửi tin của Dữu Khánh không phải là mọi người “Bọn họ”, mà chỉ có một mình Hướng Lan Huyên, muốn để cho Hướng Lan Huyên được chủ động trong việc đưa ra quyết sách. Lý lẽ rất đơn giản, tất cả mọi người đều bỏ chạy ngay trước mặt Vân Côn là không thực tế, sẽ lập tức đánh động Vân Côn. Muốn thoát thân, tất nhiên phải có người hi sinh, ở lại để tiếp tục thu hút Vân Côn, nhằm tranh thủ thời gian cho người bỏ chạy, Dữu Khánh đương nhiên không hi vọng người ở lại là Hướng Lan Huyên. Mọi người kinh hãi, tự nhiên cũng nghĩ đến những gì Sô Vũ vừa nói đến Kha Mật, điều này chẳng khác gì là bằng chứng. Cừu Hạp lại duỗi tay về phía Hướng Lan Huyên, “Mật tín đâu, đưa ta xem.” Thái độ rất rõ ràng, một chuyện lớn như vậy, không thể ngươi nói cái gì là làm cái đó, lão ta là người cầm đầu Đại Nghiệp ty ở đây, nhất định phải nắm giữ được tình hình thế cục. Hướng Lan Huyên mặt không biểu cảm nói: “Không còn, xem xong hủy đi rồi.” “Ngươi…” Cừu Hạp giận dữ. Ô Ô kịp thời đưa tay ngăn lại, “Được rồi, bây giờ là lúc nào rồi mà còn tranh đấu nội bộ? Chuyện phiền phức giữa các ngươi, về sau hãy tự giải quyết. Ta tin tưởng Hướng Lan Huyên sẽ không hồ đồ trong việc này. Tình hình cấp bách, phải nhanh chóng nghĩ cách ứng phó!” Mọi người dồn dập gật đầu, đều cảm thấy nên ưu tiên đại cục, điều này tức thì khiến Cừu Hạp rơi vào trạng thái cô lập, lão ta phất tay áo, cất tiếng hừ lạnh, lúc này lão ta cũng không thể làm gì Hướng Lan Huyên, nhưng trong ánh mắt nhìn về phía Hướng Lan Huyên đã bộc lộ sát cơ! Lão ta không cho phép có ai thách thức vị trí đệ nhất nhân bên dưới Địa sư của mình, trước đây nữ nhân này luôn tỏ ra cung kính với mình, nhưng hành vi hiện tại của nàng khiến lão ta khó thể chấp nhận! Tuy nhiên, hiện tại lão ta cũng chỉ có thể nhẫn nhịn chịu đựng, cùng với những người khác người bàn bạc biện pháp đối phó. Khi bọn họ bàn bạc xong kế hoạch và tản ra đi thực hiện thì có một con côn trùng ở gần đó cũng bò ra, bay đi. Đó chính là con linh trùng của lão Khâu. Nó lập tức bay đến chỗ lão Khâu, đáp xuống ngón tay của lão Khâu, rồi phát ra những âm thanh xầm xì nho nhỏ để báo tin. Không nghe không sao, vừa nghe xong, lão Khâu kinh hãi toát mồ hôi lạnh. Lúc này lão ta mới biết, mình gặp phải Đinh Giáp Thanh trên biển không phải là trùng hợp, nhiều lần bị ăn đòn trên thuyền cũng không phải vì mình làm điều gì sai, mà bởi vì mình đã bị bộc lộ thân phận từ lâu, đã bị Đinh Giáp Thanh theo dõi từ trước, người ta là đang cố ý nhục nhã lão. Về phần vì sao bị bộc lộ thân phận, lão ta không có manh mối, lúc này lão ta đã có nhận thức mới về sự đáng sợ của ba thế lực lớn, một mực ẩn núp thì không sao, vừa có động tác liền bị phát hiện. Cũng giống như hiện tại, lão ta rất kinh ngạc, đối phương làm sao biết mình đã biết được bí mật, muốn liên hệ với Vân Côn để vạch trần bí mật nhằm bám vào Vân Côn chứ? Ý nghĩ đầu tiên của lão ta là bên cạnh mình có gian tế! Nhưng lúc này lão ta không quan tâm nổi điều này, thông tin mà linh trùng mang về nói rằng ba thế lực lớn đã triển khai hành động, muốn bí mật bố trí nhân thủ, ngăn chặn khả năng lão ta tiếp xúc với Vân Côn. Sau đó là âm thầm triển khai một cuộc kiểm tra toàn diện để lôi lão ta ra. Nhìn thấy những bóng người lờ mờ đang bắt đầu hành động xung quanh, lão ta biết mình đang gặp phải rắc rối lớn, bây giờ có muốn chạy cũng không được, chỉ cần lão ta vừa bỏ chạy, mấy đại cao thủ lập tức sẽ lao tới vây công đánh chết lão ta để diệt khẩu! Lão ta lại nhìn chăm chú về phía lão đầu trọc dưới ánh trăng, trong mắt nổi lên nét kiên quyết được ăn cả ngã về không.
Báo lỗi chương
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.